dcmm Thành viên xuất sắc
Tổng số bài gửi : 427 i am admin : 9 Join date : 02/12/2010 Đến từ : 06/06/91
Tổng số bài gửi : 427 i am admin : 9 Join date : 02/12/2010 Đến từ : 06/06/91
| Tiêu đề: Ước Gì Cô Đơn Không bao Giờ Đến Sun Dec 26, 2010 10:08 pm | |
| Là nước mắt thì bao giờ cũng mặn. Dù là của anh hay là của em, dù của bất cứ ai, dù khóc cho hôm nay, ngày mai hay ngày xưa, dù là tập khóc hay khóc vì thói quen... bao giờ nước mắt cũng vẫn mặn mòi như thế!Giá mà một lúc nào đó, vô tình thôi, anh bỗng nhiên biết được em đã yêu anh nhiều đến thế nào. Em tin anh vô cùng, hy vọng vào anh rất nhiều. Em đã từng để mất anh một lần rồi, làm sao em có thể chịu đựng thêm một lần nữa? Em ao ước mình rút lại được những tháng năm tuổi trẻ đã qua, ao ước vậy được cả những tháng năm tuổi già chưa đến, ao ước em không phải chỉ có một cuộc đời... em sẽ cộng góp tất cả vào và trao cho anh.
Đã biết rằng cố quên là sẽ nhớ :...
...:Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên :......:Quên rồi quên, quên càng thêm nhớ :......:Nhớ rồi nhớ, để mãi mãi không quên :...
Chưa bao giờ em buồn thế! chỉ có anh làm em buồn thế thôi. Chỉ có anh mới làm em nghĩ rằng, có 1 người quan trọng với cuộc sống của em đến thế! ... không bao giờ anh hiểu hết những suy nghĩ của em.
Anh biết không, ngày mà mọi người đều cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ bên người mình thương yêu thì cũng là ngày em cảm thấy cô đơn và buồn nhất.
Anh có nhớ không, anh từng nói là sẽ đi cùng em, nhưng không phải vậy. Cứ đến lúc em cần anh là chẳng bao giờ có anh cả. Những lúc đấy, nhìn mọi người, em chỉ muốn khóc thôi. Nhưng đi cạnh những người bạn của em, em vẫn cười, để họ thấy là em không thấy tủi thân, không quá yếu đuối. Nhưng đằng sau đó, những giây phút một mình là em lại không thể chịu đựng được. Em khóc rất nhiều và tiếc cũng rất nhiều nhưng em không làm khác được cả.
Anh luôn là duy nhất trong trái tim em, nhưng có vẻ như điều ngược lại là không có. Em vẫn biết là như thế, nhưng em vẫn luôn yêu anh ! và nhiều khi em thấy buồn và tủi thân kinh khủng. Em đã đi qua con đường ấy và lúc nào cũng vậy, đầu đường là những con nắng la đà, còn cuối đường sẽ là nỗi quạnh hiu. dù rằng em biết trước được con đường mình bước sẽ lắm chông gai, nhưng em vẫn cứ đặt chân vào và bước đi, không cưỡng lại được. Cái đó gọi là tình yêu, niềm đam mê hay sự mù quáng dại khờ, em không biết nữa !?! Bây giờ thì đường đã lặng yên, không còn lá rơi mùa thu, không còn hoa dại mùa xuân, không còn mây trắng mùa hè, không còn giá lạnh mùa đông, tất cả đã qua hết rồi, không còn gì nhớ nữa. Nhìn lại sau lưng em, đường sao xa lạ quá, và em khóc, em khóc vì em đã đi đến cái tận cùng quạnh hiu của con đường rồi đấy anh ạ. Thảng thốt, sao mà nhanh đến thế!
Con đường ấy, đã dìu em đến những cơn say, say trong vòng tay ấm nồng của anh, say trong những nụ hôn ngọt ngào, và giờ đây, đã đưa em đến những cơn say thật sự, đắng cả đầu môi. Có lẽ em sẽ mãi mãi say như thế vì giờ đây tất cảm cảm xúc đã rời bỏ em ra đi, bất giác rùng mình lo sợ, liệu rồi em còn có thể rung động trước một cái gì nữa hay không !?! Đâu hẳn người ta phải đau khổ thì người ta mới có thể khóc được phải không anh, cũng như em vậy, nước mắt vẫn rơi trên má nhưng sao lòng vẫn thấy bình yên. Em thèm được cái cảm giác khi nước mắt không rơi nữa, khi giật mình trở về với thực tại thì nắng sẽ lên, sẽ mở ra cho em một khát vọng mới. "Lòng chợt bình yên mà sao buồn thế"!
Mưa thật buồn...em vốn thích mưa...nhưng chưa bao jờ...em thấy...mưa...buồn như thế mưa rơj... làm em nhớ lại... những kỷ njệm...ngày xưa chẳng bjết có thể gọi đó là những kỷ njệm hay ko.... chỉ bjết rằng... ngày xưa ấy anh...đã mang đến cho em...thật nhiều niềm vui...niềm hạnh phúc.....
|
|
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 369 i am admin : 6 Join date : 22/10/2010 Age : 33 Đến từ : Huế
Tổng số bài gửi : 369 i am admin : 6 Join date : 22/10/2010 Age : 33 Đến từ : Huế
| Tiêu đề: Re: Ước Gì Cô Đơn Không bao Giờ Đến Wed Dec 29, 2010 8:39 pm | |
| Cái ni thì không ai muốn đâu nhưng nó vẫn cứ đến thui nà.chán quá /. |
|